Thứ sáu, ngày 30 tháng 05 năm 2025
Trường THPT Chuyên Nguyễn Trãi Hải Dương
NGUYEN TRAI SPECIALIZED SENIOR HIGH SCHOOL
[BDT 100] Điểm 2 của thầy tôi

[BDT 100] Điểm 2 của thầy tôi

08h:06' 02/08/2024   |   976
Một buổi sáng đầu hè và mát mẻ. Cơn mưa đêm đã gột rửa cái oi bức, để lại cho hàng cây ngọn gió đung đưa và để cho mặt đường một vẻ mượt mà dễ chịu. Đội 8 đứa học sinh trong đội tuyển đi đến nhà thầy. Một trong số hai căn nhà tập thể, nhà cấp bốn, mái ngói đỏ đã lên rêu và bờ tường vôi ve không còn mới là nơi gia đình thầy tôi ở. Chúng tôi bước vào trong nhà, ngồi ở gian giữa, bên cạnh những giá sách với bộ ấm trà. Lúc ấy tôi nghĩ, nhà thầy hợp với phong cách của một cụ đồ Nho cổ kính! Sau này, khi xem phim tư liệu về nhà thơ Xuân Quỳnh với Lưu Quang Vũ trong căn phòng 6m2, không hiểu sao, tôi cứ nghĩ về cuộc sống đơn sơ của thầy tôi lúc đó:
[BDT 99] Ngỏ - phần 2

[BDT 99] Ngỏ - phần 2

08h:03' 02/08/2024   |   1418
“Dẫu vẫn biết đời người là hữu hạn Nhưng lòng cô là vô hạn tình người...”
[BDT 98] Ngỏ - phần 1

[BDT 98] Ngỏ - phần 1

07h:50' 02/08/2024   |   1209
Các cô dạy văn tôi thường nhận xét rằng trong văn tôi viết luôn dạt dào cảm xúc hơn là trúng ý trúng từ, và tôi thì luôn cảm thấy hạnh phúc trong những xúc cảm ấy của mình. Tôi rất thích viết vì thường có những điều tôi nói ra không hết ý, khi viết tôi lại được giải phóng những xúc cảm như nhựa sống đương độ dâng trào, tôi được cười thật thỏa trong niềm vui viết xuống, lại được khóc thật lớn trong nỗi buồn riêng tôi.
[BDT 97] Khi kết thúc là sự khởi đầu

[BDT 97] Khi kết thúc là sự khởi đầu

07h:39' 02/08/2024   |   797
Học hết lớp 9, mình chăn ướt, chân ráo bước vào mái trường THPT chuyên Nguyễn Trãi. Thú thật, mình chưa từng có ý định bước chân vào ngôi trường này, bởi lẽ đến tận năm cuối cùng của cấp 2 mới mang máng nhớ được tên trường. Mình cũng không đặt kỳ vọng quá nhiều vào việc sẽ đỗ, chỉ mong sao đủ điểm cho nguyện vọng còn lại.
[BDT 96] Mười năm không gặp chắc tình đã cũ

[BDT 96] Mười năm không gặp chắc tình đã cũ

21h:44' 01/08/2024   |   647
“Mười năm không gặp chắc tình đã cũ Mây bay bao năm tưởng mình đã quên” Mấy hôm trước, tôi có nhìn thấy ảnh cô Trang chia sẻ về đội ôn thi đại học Văn. Đó là những người em sau tôi hai khóa. Tôi bất giác cười lên một tiếng. Thế là tôi đã ra trường ngót tận mười hai năm. Vậy những người như tôi là tình cũ chôn sâu dưới năm tấc đất rồi.
[BDT 95] Đoá xuân xanh đầu mùa

[BDT 95] Đoá xuân xanh đầu mùa

19h:56' 01/08/2024   |   953
“Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch; Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ”                                       (Xuân Diệu)
[BDT 94] "đỏ"

[BDT 94] "đỏ"

19h:51' 01/08/2024   |   682
Tôi tin rằng mọi thứ, mọi điều trên thế gian đều có những bí mật và ngay cả màu sắc cũng vậy, đặc biệt là màu đỏ. Đỏ là màu máu, màu môi, màu cầu vồng …và màu đỏ của tôi xuất hiện khi tôi bắt đầu bước chân lên cấp 3.
[BDT 93] Sắc hoa lam tinh

[BDT 93] Sắc hoa lam tinh

19h:41' 01/08/2024   |   1157
“Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy     Nghìn năm đâu dễ có ai quên?”                                       (Thế Lữ) Có chăng là vậy, khi mà con người ta luôn mãi vấn vương về một thời quá vãng đã xa, về mối tình ban sơ của những tháng năm niên thiếu mới chớm nở trong lòng? Những rung động tinh tế, nhẹ nhàng đầu đời đã vô tình nảy mầm nơi trái tim ta để rồi dư ba ấy vẫn trường tồn mãi dẫu rằng dòng thời gian không ngừng biến thiên, trôi chảy...
[BDT 92] Những điều lâu dài

[BDT 92] Những điều lâu dài

19h:37' 01/08/2024   |   520
Mây vần vũ dần tan biến theo lời vẫy gọi của nắng hè. Sự dịu mát pha chút khô nỏ mơn man trên từng đầu ngón tay. Tôi chợt nhận ra mùa thu đã đến, và một dịp lễ đặc biệt sắp diễn ra. Đó là ngày 20 tháng 11 – ngày Hiến chương Nhà giáo Việt Nam. Nhìn những gánh hoa xinh xắn xuất hiện trên hè phố, tôi xôn xao nghĩ về những con người mang danh xưng cao quý ấy.
[BDT 91] Vòm hoa - nơi kí ức ùa về

[BDT 91] Vòm hoa - nơi kí ức ùa về

19h:31' 01/08/2024   |   710
Tớ từng hỏi kỉ niệm ở Chuyên Nguyễn Trãi của cậu là gì? Ba năm trôi qua…  m ột mái vòm hoa đã rụng biết bao mùa? Cuối cùng thì thứ còn lại cũng chỉ là kỉ niệm, nắng vẫn chiếu xuống vòm hoa, vẫn dựa mình vào đó và cùng tớ chờ đợi kỉ niệm quay trở về. Nhưng chỉ còn tớ, hoa, nắng và lá… Tớ vẫn quay trở lại, còn cậu thì không quay về nữa. Tớ lại thắc mắc, nơi đây đẹp đến vậy, kỉ niệm chúng mình cũng đẹp như thế nhưng có lẽ con đường hoa ấy chỉ giữ được khi tớ và cậu còn ở lại. Nắng dù có sáng tới mấy, giờ đây cũng không đủ sức để sưởi ấm con tim tớ như ngày ấy nữa rồi. Gió có nhanh đến đâu cũng không thể đuổi kịp và chạy ngược lại dòng kí ức của tớ và cậu được nữa. Trí óc tớ bây giờ chỉ có thể chạy lại thước phim thanh xuân ấy, để rồi lại được mơ mộng, được hòa vào cảm xúc của một cô bé tuổi 17 năm ấy. Trái tim tớ vẫn đập, vẫn rung động nhưng lại là rung động với những ký ức thuở xưa chỉ có hai ta mới biết.