Thứ tư, ngày 11 tháng 12 năm 2024
Trường THPT Chuyên Nguyễn Trãi Hải Dương
NGUYEN TRAI SPECIALIZED SENIOR HIGH SCHOOL
[BDT 105] Hạ ấy cậu tới

[BDT 105] Hạ ấy cậu tới

09h:32' 02/08/2024   |   848
Hạ ấy cậu tới, mang nắng say, mang mây ngọt, mang cả mùa hè về lại với hồn tôi… và rồi bỗng đi mất. Vậy năm nay hè đã đến, “hạ chí” cũng đã sang, cậu có lại đến một lần nữa không?
[BDT 104] Cô gái của mùa hạ

[BDT 104] Cô gái của mùa hạ

09h:25' 02/08/2024   |   1278
Mùa hạ khởi nguồn cho những câu chuyện không có hồi kết, là tiếng mưa rào tí tách, là hương cỏ đất thơm mùi nắng, là cầu vồng sau mưa, là tách cà phê mình và bạn nhâm nhi…
[BDT 103] Phút cuối

[BDT 103] Phút cuối

08h:50' 02/08/2024   |   489
“Rồi ve ngân nga khi mùa hè đến vội vàng Rồi gió khẽ cuốn tóc ai tung bay qua thềm Rồi vang đâu đây câu chuyện bên những giảng đường Ướt những đôi mi chiều nay, buồn tênh lặng yên góc sân trường. Từng giây phút cuối ta dành cho nhau trọn vẹn Chẳng thấy bóng dáng nô đùa cùng tiếng vui cười Chẳng thấy khao khát bay về phía những khoảng trời Chỉ thấy những tiếng ca trong bài hát ta dành tặng nhau.”
[BDT 102] Có một thời như thế

[BDT 102] Có một thời như thế

08h:40' 02/08/2024   |   1790
Dường như càng trưởng thành, càng gánh trên vai nhiều trách nhiệm, con người ta càng khó cảm nhận được niềm vui. Nhớ khi còn là học sinh, niềm vui của tôi đơn giản biết bao. Chiếc nem rán phủ một lớp bột chiên giòn mua trên đường tan học, cơn mưa rào bất chợt giữa thời tiết oi bức, bữa cơm tối có món vịt om sấu yêu thích... những điều tưởng chừng như vụn vặt vậy cũng có thể khiến tôi cười toe toét. Tốt nghiệp cấp 3, lên đại học, rồi lại ra trường đi làm, giờ đây tôi có thể tự thưởng cho bản thân những bữa ăn đắt đỏ tại các nhà hàng sang trọng. Nhưng tôi không bao giờ có thể tìm lại cảm giác thỏa mãn năm nào như lúc tranh thủ ngấu nghiến chiếc bánh mì trước cổng trường cho kịp giờ học.
[BDT 101] Màu yêu

[BDT 101] Màu yêu

08h:36' 02/08/2024   |   379
Nếu để chọn một màu để nghĩ về ngôi trường Chuyên Nguyễn Trãi, với tôi, đó là màu tím.
[BDT 100] Điểm 2 của thầy tôi

[BDT 100] Điểm 2 của thầy tôi

08h:06' 02/08/2024   |   829
Một buổi sáng đầu hè và mát mẻ. Cơn mưa đêm đã gột rửa cái oi bức, để lại cho hàng cây ngọn gió đung đưa và để cho mặt đường một vẻ mượt mà dễ chịu. Đội 8 đứa học sinh trong đội tuyển đi đến nhà thầy. Một trong số hai căn nhà tập thể, nhà cấp bốn, mái ngói đỏ đã lên rêu và bờ tường vôi ve không còn mới là nơi gia đình thầy tôi ở. Chúng tôi bước vào trong nhà, ngồi ở gian giữa, bên cạnh những giá sách với bộ ấm trà. Lúc ấy tôi nghĩ, nhà thầy hợp với phong cách của một cụ đồ Nho cổ kính! Sau này, khi xem phim tư liệu về nhà thơ Xuân Quỳnh với Lưu Quang Vũ trong căn phòng 6m2, không hiểu sao, tôi cứ nghĩ về cuộc sống đơn sơ của thầy tôi lúc đó:
[BDT 99] Ngỏ - phần 2

[BDT 99] Ngỏ - phần 2

08h:03' 02/08/2024   |   1244
“Dẫu vẫn biết đời người là hữu hạn Nhưng lòng cô là vô hạn tình người...”
[BDT 98] Ngỏ - phần 1

[BDT 98] Ngỏ - phần 1

07h:50' 02/08/2024   |   1038
Các cô dạy văn tôi thường nhận xét rằng trong văn tôi viết luôn dạt dào cảm xúc hơn là trúng ý trúng từ, và tôi thì luôn cảm thấy hạnh phúc trong những xúc cảm ấy của mình. Tôi rất thích viết vì thường có những điều tôi nói ra không hết ý, khi viết tôi lại được giải phóng những xúc cảm như nhựa sống đương độ dâng trào, tôi được cười thật thỏa trong niềm vui viết xuống, lại được khóc thật lớn trong nỗi buồn riêng tôi.
[BDT 97] Khi kết thúc là sự khởi đầu

[BDT 97] Khi kết thúc là sự khởi đầu

07h:39' 02/08/2024   |   654
Học hết lớp 9, mình chăn ướt, chân ráo bước vào mái trường THPT chuyên Nguyễn Trãi. Thú thật, mình chưa từng có ý định bước chân vào ngôi trường này, bởi lẽ đến tận năm cuối cùng của cấp 2 mới mang máng nhớ được tên trường. Mình cũng không đặt kỳ vọng quá nhiều vào việc sẽ đỗ, chỉ mong sao đủ điểm cho nguyện vọng còn lại.
[BDT 96] Mười năm không gặp chắc tình đã cũ

[BDT 96] Mười năm không gặp chắc tình đã cũ

21h:44' 01/08/2024   |   516
“Mười năm không gặp chắc tình đã cũ Mây bay bao năm tưởng mình đã quên” Mấy hôm trước, tôi có nhìn thấy ảnh cô Trang chia sẻ về đội ôn thi đại học Văn. Đó là những người em sau tôi hai khóa. Tôi bất giác cười lên một tiếng. Thế là tôi đã ra trường ngót tận mười hai năm. Vậy những người như tôi là tình cũ chôn sâu dưới năm tấc đất rồi.