Thứ sáu, ngày 27 tháng 12 năm 2024
Trường THPT Chuyên Nguyễn Trãi Hải Dương
NGUYEN TRAI SPECIALIZED SENIOR HIGH SCHOOL
Chú rùa nhỏ hướng ra biển lớn

Chú rùa nhỏ hướng ra biển lớn

19h:58' 11/11/2020   |   1542
Sóng thi nhau chạy xô vào bờ lộm cộm, từng chùm gió biển hắt vào mát rượi, nắng chiều rải đều trên mặt cát óng ánh. Tôi dang rộng đôi cánh, thong thả bay lượn, cảm nhận những luồng không khí luồn qua từng khe hở giữa những sợi lông vũ.  Nhìn xuống bãi cát trải đỏ ánh hoàng hôn, tôi nhận ra ngay cái ổ trứng rùa mà mình đã chén sạch từ mấy bữa trước. Đối với hải âu tôi đây, còn gì ngon lành hơn những quả trứng rùa sắp nở. Bỗng, lấp ló sau đống vỏ trứng, 1 chú rùa nhỏ bé gượng gạo ngoi đầu lên. Nhìn thấy tôi, nó tươi cười giới thiệu, tự đặt tên mình là NMC, dường như chẳng có chút gì là sợ sệt trước những thử thách sắp ập tới. Lấy làm thú vị, tôi quyết định đứng yên trên một cành cây cách đó không xa tiện quan sát, để xem chú rùa bé nhỏ này sẽ làm những gì?  
Bão lũ không thể tàn phá…

Bão lũ không thể tàn phá…

20h:03' 06/11/2020   |   1494
Năm tuổi, lần đầu được tiếp xúc với những chữ cái, con số mà em hằng muốn học, gặp một từ mới tinh, em đánh vần vang cả nhà: “Lờ u lu ngã lũ lờ út lút nặng lụtttt.”- một khái niệm khiến em khó hình dung. -Lũ lụt là gì hở má? -Là một loại thiên tai gây ra rất nhiều thiệt hại cho con người con ạ. Em vẫn thấy mơ hồ. Bởi vậy em càng tò mò và háo hức gặp lũ lắm, để xem có gì đáng sợ mà mọi người sợ hãi nó đến thế.  
Trước ngày tự do...

Trước ngày tự do...

20h:00' 23/10/2020   |   1763
“Thoát khỏi tấm chăn mềm ấm áp đã ngả màu, tôi hướng tới ô cửa sổ mở toang, là nguồn sáng duy nhất của căn phòng ẩm thấp và tù đọng...”
20-10 từ những điều giản đơn.

20-10 từ những điều giản đơn.

19h:04' 20/10/2020   |   1609
Ta không hạ thấp giá trị của những món quà, nhưng ta đề cao ý nghĩa của giá trị tinh thần bên trong bởi đó mới là thứ điều khiển cảm xúc của những bà, người mẹ, người bạn gái,… Hãy quan tâm, hãy yêu thương họ thật nhiều hơn nữa trong lễ 20-10 như vậy, vì họ đã phải tất bật trong cả năm rồi.  
Giao mùa nơi biên giới...

Giao mùa nơi biên giới...

19h:54' 18/10/2020   |   1783
...Tôi đang xem một vở chèo mới của cơ quan bố tôi, là một vở chèo về chiến thắng trong chiến dịch Thu Đông năm 1947. Tôi ngồi dưới tiết trời giao mùa lạnh lẽo, nhưng lòng lại hướng lên một độ giao mùa khác, ấm áp hơn và hào hùng hơn nhiều. Mắt tôi đảo nhanh. Tôi nghĩ, nếu là ngày ấy, nếu là khoảnh khắc giao mùa ấy, tôi được sống trong những tháng năm lịch sử chỉ có rừng núi biên cương và chiến đấu ấy.... thì có lẽ, nó là 1 loại cảm xúc thế này.  
Người canh gác thầm lặng

Người canh gác thầm lặng

18h:52' 13/10/2020   |   2474
- Bác ơi, bác cho con vào trường để lấy chút đồ đi mà! - Không, hết giờ rồi. Sáng mai đến lấy. - Đi mà bác! - Không, về đi.
Xin chào, cậu vẫn còn ở đó chứ?

Xin chào, cậu vẫn còn ở đó chứ?

20h:03' 09/10/2020   |   1892
Gửi Tuấn, Xin chào, cậu vẫn còn ở đó chứ? Ngày mai, đơn vị tôi ra trận, mà doanh trại của chúng tôi giờ vẫn còn sáng lắm! Đơn vị tôi đóng quân ở đất làng chài rôm rả chợ cá, ở gần những người dân chài hiền lành, chân chất. Họ coi chúng tôi như người nhà, chào đón chúng tôi với những đặc sản đượm hương quê và với tấm lòng chân quý. Người dân nơi đây đã cưu mang, giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, có thể nói họ là những người anh em máu lửa nhất trên chiến tuyến này đấy.  
Vẫn là Trung Thu

Vẫn là Trung Thu

21h:01' 02/10/2020   |   1504
Năm nay không có bố mẹ, một chút lạ lẫm nhưng cũng là một chút mới mẻ. Kí túc xá dường như đã đủ thân thuộc để có thể trở thành một nơi để tôi thực sự cảm nhận sự ấm áp của đêm trung thu. Không có được sự gặp mặt quen thuộc nhưng đổi lại là những hình ảnh quen thuộc. Một buổi chiều ca 2 hôm nay chẳng thể làm tôi uể oải. Đã quá lâu để được nhìn thấy chiếc đèn ông sao, để nhìn thấy những chiếc mặt nạ. Nhớ quá! Tôi phải thốt nên trong lòng câu nói ấy.   
Trung thu năm nay, ai sẽ cùng bạn dạo quanh dưới ánh đèn đường?

Trung thu năm nay, ai sẽ cùng bạn dạo quanh dưới ánh đèn đường?

20h:39' 01/10/2020   |   1913
Cuộc sống vất vả đầy lo toan khiến người ta ngày càng áp lực, ngày càng nhiều những âu lo chất chồng. Đêm nay, đêm trăng rằm bừng sáng trong tiết thu trong trẻo, sẽ chẳng khó để tình cờ tìm thấy một ánh đèn nhập nhoạng trong căn phòng nhỏ, nơi mà người ta vùi đầu trong đống bài vở chưa hoàn thành, những deadline, hay những cuộc họp chưa sắp xếp…
Mẹ ơi, con muốn về nhà…

Mẹ ơi, con muốn về nhà…

19h:58' 21/09/2020   |   2037
Tôi là một đứa mạnh mẽ, bản thân tôi đơn giản là vậy. Từ nhỏ đến lớn, không lần vấp ngã hay chấn thương nào có thể khiến tôi rơi lệ. Những vết xước da tay, vài thương tích nhỏ, mấy lần bong da chảy máu đối với tôi mà nói, tầm thường lắm. Nghĩ xem, thế giới này màu hồng, nước mắt chỉ nên rơi khi ta hạnh phúc, phải không?