17h:01' 01/08/2024 | 349
“Tùng…tùng...tùng...tùng”
Hồi trống dài vang lên giữa cái nắng chói của chiều hè 2024, xua tan đi sự lo lắng trong ánh mắt của người phụ nữ trung niên, đánh dấu cho 12 năm nỗ lực đèn sách của người học trò cuối cấp. Sân trường nhộn nhịp hơn bao giờ hết, tất cả đều đang rất vui kia mà nhưng sao vẫn buồn thế? À hoá ra là sự chia ly! Sau hôm nay người sĩ tử ấy chẳng còn phải trải qua những đêm dài trằn trọc, đến mất ăn, mất ngủ, cũng không còn phải dậy thật sớm như mọi ngày nữa, tất bật khoác lên mình chiếc áo đồng phục ấy nữa, họ không còn được là học sinh nữa. Và rồi, những cảm giác kỳ lạ, những suy tư cứ nổi lên trong tớ, một đứa trẻ cứ được chị Ngân cùng khối trêu “Hết năm nay chị đi đại học, năm sau mày lại to đầu nhất trường rồi, sắp lớn rồi khóc ít thôi”, như những đợt sóng.