19h:31' 01/08/2024 | 572
Tớ từng hỏi kỉ niệm ở Chuyên Nguyễn Trãi của cậu là gì?
Ba năm trôi qua… m ột mái vòm hoa đã rụng biết bao mùa? Cuối cùng thì thứ còn lại cũng chỉ là kỉ niệm, nắng vẫn chiếu xuống vòm hoa, vẫn dựa mình vào đó và cùng tớ chờ đợi kỉ niệm quay trở về. Nhưng chỉ còn tớ, hoa, nắng và lá… Tớ vẫn quay trở lại, còn cậu thì không quay về nữa. Tớ lại thắc mắc, nơi đây đẹp đến vậy, kỉ niệm chúng mình cũng đẹp như thế nhưng có lẽ con đường hoa ấy chỉ giữ được khi tớ và cậu còn ở lại. Nắng dù có sáng tới mấy, giờ đây cũng không đủ sức để sưởi ấm con tim tớ như ngày ấy nữa rồi. Gió có nhanh đến đâu cũng không thể đuổi kịp và chạy ngược lại dòng kí ức của tớ và cậu được nữa. Trí óc tớ bây giờ chỉ có thể chạy lại thước phim thanh xuân ấy, để rồi lại được mơ mộng, được hòa vào cảm xúc của một cô bé tuổi 17 năm ấy. Trái tim tớ vẫn đập, vẫn rung động nhưng lại là rung động với những ký ức thuở xưa chỉ có hai ta mới biết.