Tớ từng hỏi kỉ niệm ở Chuyên Nguyễn Trãi của cậu là gì?
Ba năm trôi qua… một mái vòm hoa đã rụng biết bao mùa? Cuối cùng thì thứ còn lại cũng chỉ là kỉ niệm, nắng vẫn chiếu xuống vòm hoa, vẫn dựa mình vào đó và cùng tớ chờ đợi kỉ niệm quay trở về. Nhưng chỉ còn tớ, hoa, nắng và lá… Tớ vẫn quay trở lại, còn cậu thì không quay về nữa. Tớ lại thắc mắc, nơi đây đẹp đến vậy, kỉ niệm chúng mình cũng đẹp như thế nhưng có lẽ con đường hoa ấy chỉ giữ được khi tớ và cậu còn ở lại. Nắng dù có sáng tới mấy, giờ đây cũng không đủ sức để sưởi ấm con tim tớ như ngày ấy nữa rồi. Gió có nhanh đến đâu cũng không thể đuổi kịp và chạy ngược lại dòng kí ức của tớ và cậu được nữa. Trí óc tớ bây giờ chỉ có thể chạy lại thước phim thanh xuân ấy, để rồi lại được mơ mộng, được hòa vào cảm xúc của một cô bé tuổi 17 năm ấy. Trái tim tớ vẫn đập, vẫn rung động nhưng lại là rung động với những ký ức thuở xưa chỉ có hai ta mới biết.

Rồi… tớ quấn chiếc khăn len lên cổ, tự đeo găng tay để sưởi ấm cho bàn tay của mình. Hoàng hôn buông xuống, màu hồng lạc một chút màu tím kỉ niệm, nó trở nên ấm áp đến lạ thường. Bầu trời cao rộng ôm lấy vòm hoa, ôm lấy kỷ niệm tớ và cậu, ôm lấy cả tớ nữa. Nắng cũng tắt dần, tớ sẽ không còn thấy hình ảnh của cậu như tớ đã từng thấy.

Và tớ sẽ không còn tưởng rằng, người mà tựa như thiên thần Gabriel là cậu sẽ không còn là người khiến tớ hạnh phúc hết cuộc đời này nữa. Những mơ mộng của cái tuổi mà người ta gọi “tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu” không đủ sức để níu giữ bàn tay của tớ và cậu đã từng đan rất chặt, tự hứa dưới những bụi hoa lơ lửng trên bầu trời xanh kia rằng: “Chắc chắn tớ sẽ bảo vệ được cô công chúa nhỏ của tớ, tin tớ nha!”. Nhưng rồi mọi thứ lại quay trở về quỹ đạo của chúng, tớ và cậu rời “con đường hoa” ấy, nhưng cậu lại rời đi trong khi tớ vẫn đang chìm vào kí ức của hai người. Khi tớ quay trở lại thì hình ảnh cậu bỗng hóa thành những là đám mây hồng trong buổi chiều hoàng hôn hôm ấy, đủ sức để khiến tớ rung động thêm một lần nữa, nhưng cũng là sự minh chứng cho sự hiện diện của cậu không còn ở đó nữa mà thôi.

*Tác giả: Nguyễn Thị Phương Trang

Chuyên Văn, niên khoá 2022-2025

Thông tin chi tiết về cuộc thi viết "Nhắn gửi thanh xuân" nằm trong dự án Kỷ yếu "Nhắn gửi thanh xuân" và xuất bản sách nói do Hội cựu học sinh thực hiện xem TẠI ĐÂY