Nếu ai đã từng gắn bó với ngôi trường cũ với 3 mặt trường giáp đường Chu Văn An – Canh Nông – Thanh Niên thì chắc sẽ nhận ra hình ảnh đó trong những bài thơ này của tôi. Xin gửi tới các bạn một chút “hương xưa” bởi tình yêu và nỗi nhớ thương với nơi ta đã gắn bó, lớn lên chẳng bao giờ là xưa cũ cả.
Tôi là cựu học sinh Trường THPT chuyên Nguyễn Trãi, tốt nghiệp năm 2002. Khóa sinh năm 1984 của chúng tôi có nhiều điều đặc biệt. Năm sinh của chúng tôi chính là năm thành lập trường, nên đếm tuổi mình thì biết tuổi trường, tiện lắm. Chúng tôi vẫn đùa nhau rằng để bọn 84 có chỗ học nên tỉnh đã thành lập hẳn một ngôi trường chuyên riêng. Tôi bắt đầu vào học tại trường năm 1997, khi học lớp 8. Đó là năm cuối cùng trường tuyển sinh cấp 2 nên lớp 8C (văn), 8D (Anh) năm đó là những lớp cấp 2 cuối cùng của 2 môn này, còn lớp Toán (A,B) tuyển sinh từ lớp 7 nên khóa cuối cùng sau chúng tôi 1 lớp.
Vậy là tôi là một trong những học sinh cuối cùng may mắn được gắn bó với trường tới 5 năm học. 5 năm đó tôi đều học lớp Văn, trong môi trường mất cân bằng trầm trọng về giới tính với tình trạng “thừa nữ, thiếu nam” – một đặc trưng khá riêng biệt của những trường chuyên thời trước. Tôi đã làm nhiều thơ tặng các bạn mình trong những tháng năm học trò đáng nhớ ấy. Trong đó, có những bài thơ vui mà không kém phần “ngơ ngẩn” vì những đặc trưng của lớp Văn. Nay tôi xin gửi tới cuộc thi 3 bài thơ trong số những bài thơ ấy. Thực ra đó là những cảm xúc, suy nghĩ của cô học trò chuyên Văn cách đây 20 năm nhưng khi lần giở lại, tôi vẫn cảm thấy xao xuyến như ngày nào nghe tin mình trúng tuyển vào trường. Nếu ai đã từng gắn bó với ngôi trường cũ với 3 mặt trường giáp đường Chu Văn An – Canh Nông – Thanh Niên thì chắc sẽ nhận ra hình ảnh đó trong những bài thơ này của tôi. Xin gửi tới các bạn một chút “hương xưa” bởi tình yêu và nỗi nhớ thương với nơi ta đã gắn bó, lớn lên chẳng bao giờ là xưa cũ cả.
Bài thơ:
TÂM SỰ LỚP VĂN
Học lớp Văn sao buồn thế
Con gái cũng thành con trai
Mùng tám tháng ba ngơ ngẩn
Nhìn nhau giấu tiếng thở dài
Con trai lớp Sinh trợn mắt:
“Bọn mày cần gì chúng tao
Sửa xe hay là chữa điện
Bọn mày vẫn làm, có sao?”
Con trai lớp Anh nhăn nhó:
“Chúng tớ có hai thằng thôi
Một tháng năm lần trực nhật
Thế là cũng đủ hết hơi”
Lớp Lý trông hào hoa thế
Đi qua khinh khỉnh liếc vào:
“Suốt ngày chỉ cười với hét
Hỏi thì vênh mặt làm cao”
Con trai Toán Tin chun mũi:
“Bọn nó đá cầu thế kia
Chúng mình dây vào? Đừng dại
Có ngày bị đá ra rìa”
Lớp Văn chẳng bao giờ khóc
Gọi nhau bằng vợ bằng chồng
Tan trường nhờ nhau lắp xích
Sinh nhật tặng nhau hoa hồng
Chín tháng bên nhau đoàn kết
Thiếu một nụ cười con trai
Một mình vẫn làm được tất
Vẫn nhìn quanh, nén thở dài
Ai bảo lớp Văn đỏng đảnh
Coi tóc ngắn là củ sâm
Cứng cỏi đến thành ngổ ngáo?
Con trai ơi, chớ hiểu nhầm!
Bài thơ: LỚP VĂN
(-Tặng 12 Văn-)
Học lớp Văn không buồn nữa
Chúng mình đâu cần con trai
Tháng ngày đi qua vùn vụt
Chớp mắt đã thành mười hai
Ai bảo không nhiều hờn giận
Ai bảo chỉ toàn niềm vui
Cay đắng vẫn cười thầm nhủ
“Ước gì thời gian ngừng trôi”
Thế nhân bao người ngoảnh mặt
Con gái lớp Văn nặng lòng
Nước mắt trong mà buốt xót
Chín tháng như toàn mùa đông
Nắng buồn vẫn hắt bên song
Mang theo bao nhiêu hơi ấm
Bàn tay ta còn muốn nắm
Tình thân qua những tháng ngày
Khung trời hối hả mây bay
Vang mãi tiếng cười giọng nói
Câu thơ trong giờ viết vội
Nghiêng nghiêng như một ánh nhìn
Góc hành lang hẹp không tên
Quả cầu vô tình chắn lối
Người qua đứng chờ đến tội
Không dám liều mình xông lên
Bao nhiêu nhớ nhớ quên quên
Gửi hết vào trong giờ Toán
Bài kiểm tra đầy giấy trắng
Khen mình viết sạch làm sao
Rồi sẽ mãi mãi đi qua
Tất cả giận hờn trách móc
Xin được một lần thầm khóc
Để giữ trọn lòng yêu thương
Bài thơ: HÀNH LANG MÙA THU
(Tặng các lớp 12 tầng ba)
Tầng ba mùa này gió lắm
Thương ai tóc xoã ngang chiều
Bốn tám bậc cầu thang nhỏ
Rối bời hết cả thương yêu
Hành lang tầng ba đầy nắng
Mùa thu sóng sánh lạ kì
Ta về không ô che bớt
Nương nhờ bóng một hàng mi
Tiếng cười vỡ oà ô cửa
Lung linh đốm nắng bên trời
Giận hờn nhốt vào ngăn cặp
Nỗi buồn thoáng đã xa xôi
Bước chân ngày nào vội vã
Giờ sao bỗng thấy ngập ngừng
Con đường không dài mãi mãi
Tất cả đâu là người dưng
Ta còn bao nhiêu ngày nữa
Để gửi vào đây nhớ thương
Để đếm từng viên gạch nhỏ
Trong âm vang tiếng trống trường?
Người dự thi: Nguyễn Việt Hòa
Lớp chuyên Văn, niên khóa 1999 - 2002
Để chia sẻ những câu chuyện, kỉ niệm về một thời áo trắng tại mái trường PTNK Hải Hưng (xưa), THPT chuyên Nguyễn Trãi (nay), mời độc gia tham gia cuộc thi viết "Chuyên Nguyễn Trãi trong tôi" lần II, thông tin chi tiết truy cập đường link https://chuyennguyentrai.edu.vn/phat-dong-cuoc-thi-viet-chuyen-nguyen-trai-trong-toi-lan-thu-ii-tin1173