18h:15' 20/10/2023 | 1715
Con nhớ ngày ấy, trong đêm tĩnh mịch, khi chỉ còn ánh đèn đường hiu hắt, tiếng dế kêu nhè nhẹ, quỳnh nhẹ nhàng mở môi hoa, xoè cánh trắng mỏng manh đón sương đêm. Đó là ấn tượng đầu tiên của con về loài hoa mẹ yêu - hoa quỳnh. Nhưng cũng ngay sáng ngày hôm sau, quỳnh hương rủ cánh tàn từ bao giờ. Hoá ra quỳnh chỉ nở một lần trong đêm, toả hương trong tĩnh lặng, nhẹ nhàng vén bóng tối bằng sắc trắng, rồi buông mình về hư vô. Rồi quỳnh sẽ lại nở trong mùa tới. Mà mẹ đã đi xa, thật xa, xa đến nỗi trong mơ cũng khó mà chạm tới…