Phải chăng có điều diệu kỳ gì ở khoảng trời ký ức ấy? Mà làm ta phải ôm hoài một nỗi nhớ nhung, xao xuyến đến động lòng, ôm hoài một nỗi mộng hồn bâng khuâng.

Em đưa tay dệt những sợi nắng thành mảnh kí ức ở Chuyên

Gửi mùa hạ năm chúng ta 18

Hạ có nghe tiếng gọi đọng thanh âm

Hạ có thương chút tình còn nồng ấm

Hạ có mang xuân xanh về âm thầm

 

Thân gửi mùa hạ muôn màu sắc

Ta trông có sắc đỏ phượng cây

Phượng đỏ rực lửa chín tầng mây

Ta trông sắc đỏ thanh xuân ấy

 

Hồng nhan thiếu nữ tỏa đầy nắng

Tỏa nắng dưới bóng hoa bằng lăng

Bằng lăng khẽ cười trong gió vắng

Hệt như hồng duyên trong mắt nàng

 

Khẽ hỏi hạ rằng có nhớ ta

Hồn cốt đăm chiêu chốn phương xa

Khẽ mong hạ về đưa ta đến

Đến mảnh kí ức Chuyên lâu bền

 

Nguyễn Trãi, xưa nghe trong sử sách

Đậm vốn hồn thiêng, trí tinh anh

Nguyễn Trãi, nay nghe mà xao xuyến

Xuyến xao nao nức mảnh tình duyên

 

Cho tôi xin một lần được nhắn gửi

Nhắn gửi đôi điều tới thanh xuân

Tuổi trẻ tôi đây nhiều dấu ấn

Hoài niệm nhớ thương đôi ba lần

Lối thanh xuân

Luôn có một thời niên hoa như thế, rạng rỡ tươi đẹp mà cũng thật ngây ngô. Phải chăng vì thế mà lòng ta dễ va phải những thanh âm tuyệt đẹp của miền “bằng lăng nắng toả ấy”. Nơi có nắng hè năm ấy rọi chiếu tâm hồn em, tâm hồn thiếu thời đôi mươi, nuôi lớn cốt cách ta bằng những giai âm hạ chí thuần khiết, trong trẻo. Và hỡi ôi! Chỉ một lần này thôi, cho ta tham lam xin ước một lần, ước rằng thanh xuân đây còn dài, ước rằng chúng ta đây còn mãi. Còn mãi, còn mãi… Để tôi yêu chiều dáng vẻ hoa dạng niên ấy, để tôi có một thanh xuân mà nhắn gửi về…

*Tác giả: Trần Bảo Anh

Lớp A1, niên khoá 2023-2026

Thông tin chi tiết về cuộc thi viết "Nhắn gửi thanh xuân" nằm trong dự án Kỷ yếu "Nhắn gửi thanh xuân" và xuất bản sách nói do Hội cựu học sinh thực hiện xem TẠI ĐÂY