Nguyễn Trãi yêu thương, nơi tuổi trẻ lớn khôn,
Thầy Chiến nghiêm trang, dạy trò bao điều hay.
Sáng sớm bước vào, sân trường rộn tiếng cười,
Thầy đứng giảng bài, tình thương tràn ngập đây.
Những bài tập khó, thầy dẫn dắt từng ly,
Giảng giải hết mình, từng chữ từng lời hay.
Dù bao gian khó, thầy vẫn luôn ở bên,
Dẫn dắt chúng em, vững bước trên đường dài.
Nhớ những giờ học, thầy tận tâm chỉ bảo,
Chăm chút từng điều, để trò hiểu sâu xa.
Thầy Chiến nghiêm nghị, nhưng lòng đầy ấm áp,
Tình thầy trò đây, mãi mãi chẳng phôi phai.
Những chiều mưa rơi, thầy cùng trò trò chuyện,
Kể những câu chuyện, về cuộc sống muôn màu.
Thầy luôn khuyên nhủ, những lời chân thành nhất,
Dạy chúng em cách, làm người tốt mai sau.
Thầy thường hỏi em, như bao bạn trong lớp,
Những điều giản dị, ấm áp tình thương:
“Gia đình em có mấy anh chị em?
Ba mẹ làm gì? Việc học ổn chứ em?”
Câu quen thuộc vang, “Kiểm tra bài cũ nhé,”
“Đọc thuộc Campbell chưa?” thầy vẫn thường hỏi.
Những lời thầy dạy, như ngọn đèn sáng mãi,
Dẫn lối chúng em, trên con đường tương lai.
Trồng cây, nước ngấm vào đất
Thầy em trồng người, "Đã ngấm vào đầu chưa?"
Cảm ơn thầy Chiến, người đã dạy chúng em,
Tình thầy trò mãi, vững bền theo tháng năm.
Mai này dù xa, lòng luôn nhớ về thầy,
Những bài học quý, in sâu mãi không quên.
Nguyễn Trãi thân thương, tình thầy trò bền chặt,
Thầy Chiến yêu dấu, mãi mãi trong tim.
*Tác giả: Đỗ Ngọc Hiền
Học sinh chuyên Sinh, niên khoá 2022-2025
Thông tin chi tiết về cuộc thi viết "Nhắn gửi thanh xuân" nằm trong dự án Kỷ yếu "Nhắn gửi thanh xuân" và xuất bản sách nói do Hội cựu học sinh thực hiện xem TẠI ĐÂY