Mỗi giai đoạn cuộc đời đều để lại trong chúng ta những kỷ niệm khó quên. Những kỷ niệm ấy có thể đơn giản là những cuộc vui chơi cùng bè bạn, những rung động đầu đời làm xao động con tim bé nhỏ hay những bài học đắt giá sau bao lần vấp ngã. Tháng năm học tập dưới mái trường chuyên Nguyễn Trãi cũng là một hành trình đặc biệt trong cuộc đời tôi, chất chứa những điều đẹp đẽ nhất của tuổi học trò. 

Trước tiên, mái trường chuyên Nguyễn Trãi đã chiếm một phần không nhỏ nơi trái tim tôi. Màu xanh dương phấp phới những tà áo, màu xanh lá rập rờn những đường bay và sắc tím bằng lăng mộng mơ cùng bướm, ... tạo nên tổng thể hài hoà cho ngôi trường. Trong bức tranh thiên nhiên đó, tôi thích cái nắng tô điểm cho cảnh vật nơi đây, ánh nắng dịu dàng đậu khoé môi xinh của bạn nữ, ánh nắng phản chiếu giọt mồ hôi của bạn nam tên sân cỏ, ánh nắng thướt tha cùng tà váy của cô giáo hiền và ánh nắng chở lời nhạc véo von từ loa phát thanh đến tâm hồn mỗi người. Nắng xinh, nắng lung linh là vậy. Dẫu nắng hạ có phần gắt và chói chang nhưng cảnh vật dưới mái trường này lại thêm phần rực rỡ và sắc màu.

anh1
Nắng xinh, năng lung linh

Điều may mắn nhất với tôi có lẽ là gặp được người bạn đồng hành đáng tin cậy trong ký túc xá để đi hết chặng đường tuyệt vời này. Những quan niệm tiêu cực biến mất khi tôi được tiếp xúc với những người bạn tích cực, luôn tràn đầy năng lượng. Đó là những buổi tối đầu tiên lang thang từng ngõ ngách Hải Dương để khám phá dáng vẻ thành phố xa hoa nhường nào, những bữa ăn cố chấp đợi nhau để hỏi han một ngày những nàng ấy trải qua như nào rồi những đêm cả lũ đói bụng chung nhau gói mì tôm còn sót lại đáng yêu như nào, hay những buổi lười biếng không trực nhật phải trả giá đắt ra sao. Đó là cùng nhau chiến đấu với tiểu cường, kiến ba khoang, cùng gọi nhau dậy chào đón bình minh, cùng nhau xem phim, cùng nhau hát hò, nhảy múa, trang điểm, cùng nhau chen chúc trong một chiếc giường bé nhỏ và bảo vệ nhau trước gã tồi tệ. Hơn cả vậy, là sự thân thiết như hình với bóng, cùng bóc tách trái tim để thể hiện lớp lớp tình cảm thầm kín, từ đó hiểu tính nhau, thấu hiểu những áp lực của nhau, và để rồi yêu thương nhau, tạo nên một gia đình nhỏ đáng yêu. Những kỷ niệm ngọt ngào đó khiến mỗi ngày của tôi đều đặc biệt và sắc màu hơn. 

anh2
Thiên thần phòng 502

Cảm ơn vũ trụ sắp xếp mấy nhỏ cùng tần số với tôi đến vậy! Hai năm đã qua và tôi tin vẫn còn những điều đẹp đẽ đang chờ đợi tôi phía trước nữa, một năm vẫn đủ dài để tôi cùng mấy nhỏ trong phòng yêu thương và trân trọng nhau hơn nữa, sống hết mình dưới mái trường thanh xuân này.  

*Tác giả: Đào Ánh Ngọc

Học sinh chuyên Văn, niên khoá 2022-2025

 

Thông tin chi tiết về cuộc thi viết "Nhắn gửi thanh xuân" nằm trong dự án Kỷ yếu "Nhắn gửi thanh xuân" và xuất bản sách nói do Hội cựu học sinh thực hiện xem TẠI ĐÂY