21h:59' 07/06/2024 | 2295
Tôi vẫn nhớ buổi chiều hôm ấy. Bố chở tôi trên chiếc xe đã bao lần đưa tôi đi học để đến tận trường xem điểm của tôi. Lúc ấy, dường như bố mẹ còn hồi hộp hơn cả tôi. Không hiểu sao, dường như tôi có một niềm tin, một niềm tin mãnh liệt rằng: “Mình sẽ đỗ chuyên Nguyễn Trãi”. Dừng lại trước cổng trường, bác bảo vệ thấy hai bố con liền nói: “Bây giờ vẫn chưa có điểm đâu, hai bố con về nghỉ trước đi rồi tầm 5:30 quay lại”. Thế là hai bố con lại đánh xe ra về đầy ngại ngùng. Trở về nhà, hai bố con ngồi ở phòng khách mà lo lắng không thôi. Tôi lo rằng điểm môn Văn của mình sẽ thấp, lo rằng điểm môn chuyên không được như kì vọng, lo rằng tôi sẽ mãi mãi bỏ lỡ cơ hội học tập tại chuyên Nguyễn Trãi.