Mặt trời lên cao, rọi những tia nắng nhàn nhạt thẳng vào khuôn mặt nó đang say ngủ khiến nó khó chịu quá mà tỉnh giấc. 8 giờ sáng. Nó thức dậy sớm hơn thường ngày. Hơn một tuần nghỉ học ở nhà phòng dịch đã hình thành nhiều cái thường ngày thế chỗ những lặp lại khi còn đi học. Mà con người kỳ lạ cỡ nó vừa thích chí lắm những buổi bình mình lúc 11 giờ lại vừa mong mỏi có thể quay trở lại trường để hoàn thành bao việc còn lỡ dở. 

9 giờ hơn, nó lại bắt đầu ngày mới với những khung tranh, cọ vẽ, bảng màu. Ô kìa. Trông nó sao thật lạ quá! Ngồi thừ người nghĩ ngợi điều gì sâu xa. Mất một lúc cánh tay kia mới chầm chậm cầm cọ phác hoạ từng đường nét trên khổ giấy. Tỉ mẩn nhưng nhanh chóng hiện ra bức hoạ rực rỡ sắc đỏ. Một phiên chợ Tết. Hoá ra hôm nay đã sang 26 Tết rồi. Chỉ 4 ngày nữa thôi năm mới sẽ đến. Cái trầm ngâm ban nãy thì ra là bồi hồi nhớ những ngày Tết xưa. Dường như tất cả những chi tiết trên bức tranh kia đều là nỗi niềm ước ao của nó cho hiện tại.

Phiên chợ nhộn nhịp một vẻ rất đỗi yên bình. Già trẻ lớn bé đều không nỡ bỏ qua dịp đặc biệt này mà cùng nhau ra đường. Góc trái chợ, một gia đình nọ sắm đào chơi Tết. Những chậu cây được đặt ngay ngắn theo hàng lối và những nụ đào mới nhú được nâng niu cẩn thận. Hai đứa trẻ nghịch ngợm không có thú vui thưởng đào, mai của người lớn mà dắt nhau vào sạp tò he bên cạnh, trầm trồ trước những nhân vật hoạt hình đủ màu sắc.

Hẳn nó nhớ lại năm ngoái cây đào nhà nó trước Tết 2, 3 ngày đã bung nở gần hết số nụ hoa. Thế là những sau đó, khách đến chơi nhà nói đùa rằng cây đào này ham đẹp sớm quá, giờ tàn hết rồi. Đằng kia là cô bán hoa quả sáng bừng một góc với nụ cười tươi tắn, tay thoăn thoắt gói hàng cho khách nào bưởi, nào quýt, nào táo. Đối diện, hàng bánh kẹo Tết nườm nượp người mua hàng. Ai ra về trên tay cũng cơ man những kẹo ngô, bánh gấu, hướng dương,... Bức tranh sống động chất chứa những mong mỏi của nó khi những ngày xuân đang đến gần. Vẽ xong, nó ngắm nghía bức tranh hồi lâu, rồi thở dài. Còn đâu chợ tết. Chợt nghe tiếng mẹ nó gọi

- Đi sắm đồ Tết với mẹ không con?

- Nhưng làm gì có ai bán ạ.

- Bậy nào. Người ta không bán thì còn đâu là Tết nữa.

- Dạ đi. 

Tiếng đáp lại hào hứng và giòn giã. Tết sắp về rồi, trên chính mảnh đất đang kiên cường chống lại dịch bệnh này đây. 

Nguồn: NMC, Pinterest

Tác giả: Vu Lan Huong