Hải Dương, ngày 19, tháng 6 năm 2024

Một ngày mưa của trời hạ… Nắng gắt đã nhường chỗ cho mưa rào, những tia sét thi nhau kéo đến rạch ngang trời, tiếng sấm rền vang cả khu phố. Đèn đường giữa khoảng trời âm u ấy vẫn cứ sáng trưng lấp lánh. Thứ lấp lánh ấy tựa như ngôi sao nhỏ mà tớ đang cất giấu trong tim… là cậu đấy, người tớ thương. Ngồi ngắm mưa rơi, tớ cứ nặng lòng rồi lại nhớ nhung, nhớ những ký ức ba năm qua, ba năm của tuổi trẻ, ba năm thanh xuân có hình bóng của cậu.

Tuổi 16, tớ đã đỗ vào ngôi trường mà mình hằng đêm ao ước - đó chính là trường THPT Chuyên Nguyễn Trãi. Và cậu ạ, nơi ấy tớ gặp được cậu, hạnh phúc cuộc đời tớ…

anh1
Ảnh: Nguyễn Tâm - Epilogue: Hạ Chí

Cậu ơi, chúng ta quen nhau như nào cậu còn nhớ không? Tớ thì nhớ rất rõ đấy. Hôm đầu tiên nhận lớp tớ đã được cô xếp chỗ ngồi cạnh cậu, thật ra cũng không ấn tượng lắm vì cậu chẳng phải gu của tớ. Nhưng ngồi với nhau được một thời gian tớ thấy cậu cũng nhiệt tình, học thì giỏi cực kỳ luôn, mỗi tội hai đứa không hợp tính nhau nên cãi nhau suốt ngày thôi. Tớ còn nhớ có lần cậu còn giấu dép tớ, xong trêu tớ đến nỗi bật khóc trong giờ. Mà cũng vì những lần như thế mà các bạn cùng lớp ghép tớ với cậu thành một cặp luôn, tớ hỏi tại sao lại ghép tớ với cậu thì chúng nó bảo:

- “Mày là lửa còn nó là nước, trời sinh một cặp rồi còn gì”. 

Không hiểu sao sau này tớ với cậu yêu nhau thật. Tớ nghe các bạn kể cậu thích tớ từ khi tớ ngồi cạnh cậu rồi nên muốn gây sự chú ý, mà lần cậu ấy làm tớ khóc là cậu hối hận lắm, cũng định làm chút gì đó cho tôi đỡ buồn nhưng rồi lại không dám. Tớ còn được nghe kể là hôm cậu tỏ tình tớ ấy (đêm giao thừa), cậu đã phải ăn mấy bát xôi gấc rồi đi xem cả tarot xem tỉ lệ tỏ tình thành công là bao nhiêu. Hihi, ngốc thật đấy. Rồi đúng đến 0 giờ 00 phút đêm giao thừa cậu ấy tỏ tình tớ với dòng chữ: 

- “Tao thích mày, làm người yêu tao được không?” 

Tớ nhắn lại là:

- “Không chấp nhận lời tỏ tình trên mạng”. 

Cậu nhắn lại ngay: 

- “Giờ muộn rồi tao không thể chạy sang nhà mày được, bao giờ đi học tao tỏ tình lại được không? Mày chờ tao nha”. 

Tớ cũng chờ xem cậu ấy sẽ làm gì, mà hôm đầu tiên đi học, tớ vừa bước vào lớp thấy trên tay cậu cầm một hộp kẹo chocolate cùng với một con gấu bông nhỏ xinh rồi đi đến bên tớ nói lại y nguyên câu đêm giao thừa cậu nhắn. Người tớ run lên, cả lớp hô to tên tớ rồi đồng thanh nói:

- “Đồng ý, đồng ý, đồng ý”. 

Câu biết không, rất khó để cưa đổ một người con gái trừ khi người ấy cũng có hảo cảm với cậu. Đúng vậy, tớ cũng thích cậu. Tớ ghét lắm, ghét những lần cậu cứ trêu tớ, khiến tớ phải bật khóc. Nhưng đó chỉ là những cảm xúc tức giận thoáng qua nhanh chóng. Thế mà tớ lại luôn nhớ, nhớ những trò vui cậu bày ra làm tớ cười, nhớ những lời động viên, an ủi học tập của cậu, nhớ những hộp bánh ngọt dưới ngăn bàn ngày nào và nhớ hơn cả đôi lần vô tình chạm nhau ánh mắt; khoảnh khắc đó có lẽ thật sự tôi đã rung động rồi. Chàng trai của tớ, tớ thấy cậu ngốc nghếch mà cũng đáng yêu, tớ thích ngắm cậu, ngắm cái vẻ đẹp trai mà chỉ tớ mới nhận ra.

anh2
Ảnh: Phuong Linh Le - NMC

Sự rung động vừa được hồi đáp chưa được bao lâu, chúng tớ quen nhau lại vô tình bị thầy cô trong trường phát hiện. Cô giáo chủ nhiệm khuyên chúng tớ nên dừng lại để tập trung vào học tập. Cô cũng gọi điện về cho phụ huynh về tình hình học tập cũng như chuyện tình cảm của hai đứa trong trường. Thời gian ấy tớ hoảng loạn lắm, cảm giác tự ti cứ luôn ẩn hiện trong tớ. Người tớ thích vẫn luôn là vậy, vẫn giữ được phong độ trong học tập còn tớ, tớ lại cứ tụt dần ở phía sau. Cũng bởi tình hình học tập xuống dốc ấy, lại thêm chuyện yêu đương, với tư tưởng của người lớn, bố mẹ mắng tớ rất nhiều, lại luôn mang tớ ra so sánh. Cậu vẫn ở đấy, vẫn bên cạnh tớ bảo ban tớ học tập, cậu đã để lại những khoảnh khắc tuyệt vời trong ký ức học trò của tớ: 

- “Mày không cần phải lo sợ đâu vì mày chính là nguồn động lực để tao cố gắng nên bây giờ việc của mày là học và yêu tao thôi”. 

Tớ ngưỡng mộ cậu, cũng rất yêu cậu và cảm ơn cậu đã không rời bỏ khi tớ cảm thấy chán chường nhất. Sau hôm đấy tớ dành thời gian để học nhiều hơn, thỉnh thoảng có câu nào không hiểu thì hỏi cậu ấy. Nhớ phòng thư viện tầng 4 nhà D là nơi chúng tớ lên để đọc sách mỗi giờ ra chơi sau tiết 2, nhớ những chiếc ghế đá rải ngoài sân trường là lúc thi xong chúng tớ ra cùng sau so đáp án. Nhớ lắm những góc nhỏ trong ngôi trường ấy, nơi đâu cũng chứa biết bao kỷ niệm của đôi ta...

anh3
Ảnh: Pham Quynh Anh - Epilogue: Hạ Chí

Mưa rào mau tới, cũng mau qua, ba năm thanh xuân cứ vậy mà trôi đi chẳng chờ chẳng đợi ai cả. Và cậu ơi, chúng mình sắp phải xa nhau rồi, ba năm sao mà ngắn ngủi đến thế! Chúng mình không còn là những đứa trẻ ngây ngô, dại khờ của tuổi 15,16 ngày nào, chúng mình đã lớn hơn, đã trưởng thành hơn, đã sắp phải đối mặt với nhiều sự lựa chọn giữa cuộc đời vạn biến này. Cậu sẽ theo đuổi ngành nghề cậu mong muốn, tớ cũng vậy. Ai cũng có trong mình những định hướng riêng về con đường phía trước, về tương lai mai này. Tớ đã in sâu trong lòng mình câu trả lời của cậu về mục tiêu mình mong muốn: 

- “Mục tiêu của tao là được đi du học và ở bên mày lâu hơn…”

Cậu biết không? Khi còn trẻ, người ta nghĩ sẽ rất dễ dàng để từ bỏ một mới tình. Bởi họ cho rằng chân trời hạnh phúc và những điều mới mẻ sẽ đến trong tương lai. Cũng có thể. Nhưng người ta đâu biết, những gì ta mong muốn và cần nhất trong đời chỉ xuất hiện một lần thôi.

Được học dưới mái trường THPT Chuyên Nguyễn Trãi này là một điều cực kỳ may mắn đối với tớ, và cũng thật may mắn khi thanh xuân của tớ đã không bỏ lỡ cậu…

anh4
Ảnh: Nguyễn Tâm - Epilogue: Hạ Chí

Vài ngày nữa là bước vào kỳ thi rồi, cậu làm bài thật tốt nhé, chúc cậu và tớ sẽ đều đỗ vào trường mình mong muốn. Cậu hãy luôn giữ sức khoẻ, ăn uống đầy đủ và cũng đừng thức khuya nữa nhé có hại lắm. Mong cậu sẽ trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Dù tương lai tớ với cậu phải xa nhau, xa ở đây không chỉ về khoảng cách địa lí mà còn về mặt tình cảm, người ta thường nói xa mặt thì cách lòng. Vậy nên tớ hy vọng rằng cậu sẽ không buồn mà tiếp tục bước trên chính con đường của mình mà không có tớ. Tớ sẽ thật hạnh phúc khi cậu được là chính bản thân và hoàn thiện được ước mơ của mình. Và tớ sẽ luôn cất giữ cậu ở 1 góc nhỏ trong tim… 

anh5
Ảnh: Minh Châu - Epilogue: Hạ Chí

Mong những lời tớ nói sẽ tiếp thêm động lực cho cậu để cố gắng và phát triển bản thân mình hơn.

anh6
Ảnh: Nguyễn Tâm - Epilogue: Hạ Chí

Mãi nhớ, mãi yêu, mãi thương!

*Tác giả: Phạm Thị Hương Trà

Học sinh chuyên Sinh, niên khoá 2023-2026

 

Thông tin chi tiết về cuộc thi viết "Nhắn gửi thanh xuân" nằm trong dự án Kỷ yếu "Nhắn gửi thanh xuân" và xuất bản sách nói do Hội cựu học sinh thực hiện xem TẠI ĐÂY