Cuộc sống vất vả đầy lo toan khiến người ta ngày càng áp lực, ngày càng nhiều những âu lo chất chồng. Đêm nay, đêm trăng rằm bừng sáng trong tiết thu trong trẻo, sẽ chẳng khó để tình cờ tìm thấy một ánh đèn nhập nhoạng trong căn phòng nhỏ, nơi mà người ta vùi đầu trong đống bài vở chưa hoàn thành, những deadline, hay những cuộc họp chưa sắp xếp… Nói những con người bận bịu bị công việc cuốn trôi đến nỗi mất dần đi cảm xúc, chai lì trong tim cũng không hoàn toàn đúng. Rồi khi thành phố ngủ say, mưa giăng bụi lấp lánh dưới ánh đèn cao áp, họ lại là những người cô đơn nhất, mệt mỏi nhất, lặng lẽ khóc thầm trong vô vọng bởi lẽ, họ nhớ về những người mà họ khao khát được nắm lấy bàn tay đi khắp con đường đêm nay trong những tiếng nói cười rộn rã.

Cậu sống xa nhà, đã lâu chưa được gặp cha mẹ. Cậu nhớ con chó xù bằng bưởi mẹ cậu chuẩn bị, nhớ cái trống con cóc bố tặng ngày ấy, nhớ vị bánh trung thu mà cả nhà ta quây quần ôi sao mà ngon đến thế? Năm nay cậu cũng có bánh, có cái trống con con bám bụi trên giá sách nhà trọ nhưng cậu thấy trống vắng quá. Cậu thấy nôn nao, nháo nhác tìm kiếm một thứ thân thuộc mà xung quanh là bốn bức tường xa lạ, phòng bên cũng chỉ là những con người xa lạ, bên ngoài là thành phố không phải nơi cậu được sinh ra. Cậu nhớ nhà…

Cậu tìm một chiếc ảnh cũ, cậu lục lại những dòng tin nhắn đầy hoài niệm, rồi tìm lại một số máy thân quen mà khi nhấn gọi, đầu dây bên kia sẽ chẳng có âm thanh gì ngoài những tiếng "tít tít" dài như bất tận. Những người bạn thân ở xa, hay những người quan trọng mà cậu đã từng cãi vã, cậu băn khoăn không biết họ đang sống ra sao, vui vẻ thế nào, cậu chỉ biết những người nặng lòng như cậu, chẳng thể nào quên được những bóng hình ấy.

Dưới ánh trăng hân hoan của đêm rằm tháng Tám, trong tiếng kèn, tiếng múa lân, tiếng cười nói nhộn nhịp, ở góc phố nào đó, có một người âm thầm nhìn ra ngoài cửa sổ, vẫn khát khao tìm lại một nơi họ thật sự thuộc về, tìm một người, một gia đình, hay chỉ là một mảnh quá khứ quá đỗi thân thương.

Đêm trung thu, vẫn có những người cô đơn như thế đó...

 

Nguồn: NMC, Pinterest

Tác giả: Ánh Dương