Khách trên xe thưa dần. Sắp tới bến cuối và chỉ một lát nữa thôi tôi sẽ được trở về với những người thân yêu. Chỉ cần nghĩ tới điều đó, tôi đã cảm thấy bao mỏi mệt tan biến. Xe vẫn bon bon chạy. Từ phía xa, tôi đã nhìn thấy tấm biển xanh nổi bật với dòng chữ trắng: "Thành phố Hải Dương kính chào quý khách!". Có lẽ đây chính là hình ảnh mà tôi ngóng đợi nhất sau hơn 2 tiếng đồng hồ trên xe.
Xe dừng. Tôi bước xuống. Hôm nay tôi không gọi người nhà ra đón như mọi khi. Về đến cổng, tôi cũng không bấm chuông như muốn dành cho cả nhà một bất ngờ. Nhưng có lẽ tôi lại là người bị bất ngờ trước bởi khung cảnh bên trong: Những tàu lá dong xanh bày trên mâm, gạo nếp cái trắng muốt, thịt lợn và đỗ xanh... Mọi người trong gia đình tôi đang gói những chiếc bánh chưng đầu tiên cho mùa Tết năm nay. Có lẽ hương vị Tết đã phủ ngập khắp không gian, len lỏi trong trái tim của mỗi người mất rồi.
Đất trời vào xuân mang theo những thanh âm rộn rã trong lòng từng con phố. Cái khoảnh khắc giao mùa chỉ kéo dài trong ít tuần ngắn ngủi nhưng cũng đủ khiến mỗi người trở nên thi vị, nhạy cảm hơn với đời, với những thứ mùi nồng nàn của Tết.
Vẫn còn đó vẹn nguyên trong kí ức của tôi là những ngày hì hụi rang từng mẻ hạt hướng dương, hạt bí hay sên từng chảo mứt dừa ngòn ngọt, mứt gừng cay cay. Cái mùi của Tết được hình thành từ những mùi của các chảo mứt thơm phức, mùi củ kiệu nồng nồng hay miếng dưa hành muối chua chua. Những mùi rất riêng không thể quên được.
Sẽ không thể gọi là Tết nếu không có mùi bánh chưng. Và sẽ thiếu Tết nếu không có những lúc cả gia đình quây quần cùng làm nhân, gói bánh hay thức khuya canh nồi bánh chưng. Những chiếc bánh chưng vừa vớt từ nồi ra, mới chỉ thấy nồng lên mùi của lá dong chín nhưng cũng đủ làm cho ta nghĩ đến cái ngon của bánh rồi. Từng ngọn lửa đang bập bùng cháy như muốn ngún cạn những khó khăn, những lo toan bộn bề của cuộc sống.
Mùi quẩn quanh trong ký ức những kỷ niệm thương yêu mà mỗi lần tình cờ gặp lại, ta không thể cầm lòng. Tôi nhớ mãi cái mùi khói bếp nghi ngút mà chị tôi đã cất công nướng cho tôi củ khoai. Một chút ngòn ngọt thơm ngậy của khoai nướng vừa chín tới, một chút khét khét của vỏ khoai cháy, một chút nóng ấm của lửa rơm và mùi cay cay của khói. Cầm củ khoai nóng đến bỏng tay, vừa ăn vừa thổi, ăn đến đâu nghe cái ấm lan nhanh đến đó. Lòng thấy ấm áp và yên bình đến lạ.
Tết đến không chỉ đem theo những cơn mưa phùn rả rích mà còn mang cả mùi thơm của nắng loang chiều. Nắng trong những ngày mùa đông rất dễ làm người ta thèm Tết. Một ngày nắng lên. Bầu trời như được ai đó nâng lên, cao vời cao vợi. Và hình như tối qua, chú họa sĩ ngủ gật, lỡ tay phun hết thùng màu xanh lên trời. Hèn gì mà sáng nay, trời xanh đến vậy. Cái lạnh căm căm đành chậc lưỡi nhường một phần cho nắng. Nắng đón những người đi xa trở về.
Ừ thì Tết còn là mùi của quần áo, chăn màn được giặt sạch sẽ và được phơi đủ nắng. Dù thành thị hay nông thôn, dù nhà ngói hay nhà lầu, thì những ngày cận Tết, nhìn trên lan can hay cửa sổ, đâu đâu cũng thấy quần áo, chăn chiếu… đủ hoa văn, đủ sắc màu. Mùi quần áo thơm tho quyện vào gió, thoang thoảng, lướt qua vào những buổi chiều sẽ khiến lòng bạn nao nao, hạnh phúc khó tả.
Có một người bạn của tôi nói rằng không biết mùi của Tết là gì. Thật ra, mùi của Tết đơn giản, bình dị lắm, nó luôn quanh quẩn, bám riết bên ta trong những ngày Tết này. Chỉ có điều phải thực sự yêu thì mới có thể cảm nhận được hết vẻ đẹp ấy. Và để đón xuân sang, để mọi người nhận ra Tết đang rất gần, phải chăng Tết lại đang gọi mùi về...
Cứ thế, nghe lao xao đâu đây đủ cả sắc, cả hương, cả vị, chạm tới tâm hồn. Một chậu cúc vàng. Lọ hoa thược dược. Cành đào quê màu hồng phai. Vị cay nồng của bánh chè lam. Và hương nồi nước mùi già bay vấn vít từ nhà ra ngõ. Tất cả những hương vị đó đã quyện vào nhau để rồi cùng phả ra cái mùi rất riêng, rất Tết. Cái mùi của Tết ấy bao nhiêu năm vẫn không thay đổi, vẫn mặn nồng, vẫn ấm áp và đong đầy yêu thương.
Giữa cái lạnh của những ngày cuối năm, giữa cái hương vị nồng nàn và dòng người hối hả đón Tết về, tôi yêu cái lạnh muộn mà mùa đông gửi lại kia. Bởi chính nó đã kéo chúng ta xích lại gần nhau hơn, có nhiều thời gian để tận hưởng hương vị Tết hơn. Tất cả đều đang hân hoan chờ đón phút giây đặc biệt nhất của năm. Trong không khí thiêng liêng của giờ khắc giao thừa, chúc mọi người một năm mới an nhiên, mọi thứ sẽ tốt đẹp và cuộc sống sẽ ngập tràn những gam màu thú vị.
Tác giả: Minh Thu