Mười tám ạ, sắp rồi, ngày- xa- cách

Xa hành lang, xa bảng phấn, sân trường

Khoảng trời xanh, ai vu vơ thầm trách

Trách thời gian, sao nỡ trôi nhanh

 

Cánh cổng năm nào, một chiều lặng ngắt

Có cô bé ngẩn ngơ đứng mãi nhìn

Ba năm rồi, niềm vui chưa kịp dứt

Nụ cười chưa tắt

Nước mắt cũng chưa khô

 

Chút nỗi niềm yêu thương còn chưa nói

Lời cảm ơn, xin lỗi vẫn dở dang

Đời người thầy vốn đa sự, đa đoan

Con xin lỗi vì những lần khờ dại!

 

Mười tám tuổi, đã mấy lần xa cách?

Nỗi nhớ vẫn chẳng thể gọi thành tên

Bè bạn, thầy cô, ai đó lớp bên,... 

tất cả

Cho tôi gửi, một tiếng lòng- "Cảm ơn!"

Tác giả: Nguyễn Minh Ngọc