“Mừng ngày Tết trên khắp quê tôi

Ngàn hoa thơm khoa sắc xinh tươi

Đàn em thơ khoe áo mới

Chạy tung tăng vui pháo hoa

Mừng ngày Tết trên khắp quê tôi

Người ra Trung, ra Bắc, vô Nam

Dù đi đâu ai cũng nhớ

    Về chung vui bên gia đình…”    

(Lời bài hát: Ngày Tết Quê Em)

   Kết thúc năm Mậu Tuất của mình là một hành trình đến với những góc khuất của cuộc sống. Với mỗi người, mỗi hoàn cảnh lại có một định nghĩa về Tết của riêng bản thân.

   Chuyến đi của mình dừng chân tại ngôi làng trẻ em SOS…

   Những ngày giáp Tết không khí nơi đây trở nên nhộn nhịp hẳn. Lòng người rạo rực, hân hoan những niềm vui đẩy lùi sự u ám của những ngày rét đậm vừa qua. Tiếng cười hồn nhiên của các em nhỏ vọng ra từ các khu nhà nhỏ mà được cả sự ấm áp lạ kì. Có lẽ giữa xô bồ của cuộc sống này, vẫn có nơi bình yên đến như thế bởi chính cái gọi là tình người này.

   Cả ngôi làng tổ chức giết lợn lấy thịt gói bánh và gói giò, các gia đình chuẩn bị đỗ xanh, lá dong, hành... Ðến tối, các mẹ, các con cùng cán bộ trong làng ngồi quây quần tại một gia đình tổ chức gói và nấu bánh chưng nên tâm trạng ai cũng vui và phấn khởi. Nhà nào cũng mua đào, quất về trang trí….Cảnh và người cứ quện vào nhau trong khói bếp cay nhòe mắt.

   Thiết nghĩ, ngày nay gia đình còn đầy đủ sum họp vậy mà bố mẹ mình cứ bận suốt, bận đến tận đêm Giao thừa rồi chỉ sắm sửa vội vàng để kịp chào năm mới. Người nào việc ấy, và may ra đến khi đồng hồ điểm 12 giờ thì cả nhà mới ăn bữa cơm cuối cùng trong năm. Thế đấy, và một cái Tết nhạt nhẽo lại qua đi đơn giản vì bố mẹ mình quá bận! Đôi lúc, mình thấy ghen tị với các em, ghen tị vì chút hạnh phúc “nhỏ nhoi” ấy.

Những nồi bánh chưng đã đỏ lửa ở Làng trẻ em SOS Nghệ An.

Những đứa trẻ làng SOS cùng nhau gói bánh. (Ảnh: Internet)

   Địa điểm tiếp theo là gầm cầu Hà Nội với các món quà dành cho những người vô gia cư.

   Mình sững người lại trước những cử chỉ thân tình của các ông cụ, bà cụ dành cho nhau. Đôi tay khẳng khiu, mắt thì mờ dần không nhìn rõ, đôi chân đi đôi tổ ong đã cũ đến sắp rách, trên người chỉ có một chiếc áo khoác đã sờn chỉ. Gần Tết rồi nhưng họ vẫn chật vật đi kiếm từng chút từng chút một để trang trải qua ngày. Họ lang thang khắp phố phường nhặt nhạnh vỏ nhựa, giấy rác, ni lông,… Thu nhập một ngày không đáng bao nhiêu, nhiều nhất cũng chỉ là 80 ngàn đồng, trừ tiền ăn đi và đồ dùng đi còn lại cũng chỉ là vài đồng lẻ, có lẽ cũng chẳng đủ mua 1 bộ quần áo mới để đón Tết.

    Hóa ra, Tết với họ cũng chỉ là một ngày bình thường như bao ngày khác mà thôi. Có khi còn không kiếm được đồng nào vì người ta nghỉ Tết hết rồi còn đâu. Một nụ cười cay đắng mà chua xót…

Kết quả hình ảnh cho Tết dưới gầm cầu

Bà cụ sống nhiều năm dưới gầm cầu hầu như không có Tết. (Ảnh: Internet)

   Tết này, còn bên gia đình thì hãy trên trọng từng phút một. Đơn giản vì “Tết là đoàn viên”. Một năm lăn lộn với cuộc đời này rồi, đã đến lúc nghỉ ngơi và về với vòng tay của gia đình rồi. Nhớ ngày cùng mẹ ra mộ thắp hương cúng cụ, nhớ cùng bố tự tay trang trí cây đào và cùng nhau xem “Táo Quân” trên VTV.

    Tết này, cùng người thân gói bánh chưng, gói nên những hương vị nồng nàn để sưởi ấm hạnh phúc gia đình.

“Xuân sang cành lá đâm chồi

Bao buồn vui qua rồi

Đưa con về với yên bình, với gia đình nặng nghĩa ân tình

Cây mai đào khoe sắc hoa thêm màu

Nhẹ nhàng trong nắng xuân tươi hồng

Về nhà nhanh thôi, ba mẹ đang ngóng trông.”

(Lời bài hát: Một Năm Mới Bình An)

Tuyển tập bộ hình ảnh, hình nền chúc tết và mừng năm mới (happy new year) 2019 số 12

        Nhân đây, mình xin chúc mọi người một năm Kỷ Hợi vạn sự như ý.

        

   

Tác giả: Thu Hoài